Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Thành cập nhật công nằm ngoài định kiến

Họa sĩ đồng tính là chủ toạ đảng

Những người cộng sản ở nhà nước Bắc Âu Phần Lan đã quyết định thay đổi một cách đột biến quan niệm “nhân tình thế thái” khi lựa chọn họa sĩ Yuka-Pekka Vaisanen làm thủ lĩnh của mình để chuẩn bị cho những cuộc tranh đấu mới giành lấy chính quyền. Tân chủ toạ Đảng Cộng sản Phần Lan (Suomen Kommunistinen Puolue, SKP) từ lâu rồi đã không hề ngần ngại khi tuyên bố rằng ông là một người đồng tính.

Năm nay 46 tuổi, Vaisanen nức danh là một họa sĩ khái niệm ở cấp độ quốc tế. Trước đó, ông từng là Bí thư Đảng Cộng sản Phần Lan và cũng là Chủ tịch liên hợp các nghệ sĩ PAND-PEACE. Ở Phần Lan, Vaisanen không phải là chính trị gia trước nhất lên tiếng tuyên bố công khai mình là người đồng tính. “Khai sơn phá thạch” trong lĩnh vực này trên chính trường Phần Lan là chính trị gia Pekka Haavisto thuộc Liên đoàn Xanh. Trong năm nay, họa sĩ Yuka-Pekka Vaisanen sẽ thay thế ông Yrjô Haqqani, người đứng đầu SKP từ năm 1994.

SKP được thành lập ngày 29/8/1918 tại đại hội diễn ra ở Moskva với lực lượng nòng cốt là những đảng viên quyết liệt nhất của Đảng từng lớp Dân chủ Phần Lan (SDP). Những năm đầu tiên trong lịch sử của mình, SKP hoạt động một cách phi pháp. Ban chấp hành Trung ương SKP khi đó ở tại Petrograd (St Peterbusrg hiện thời). Hoạt động của SKP bị cấm cho tới năm 1944. Trong thời đoạn đó, nhiều đảng viên SKP đã bị chính quyền Phần Lan bắt giam. Chỉ tới sau Chiến tranh thế giới thứ hai, SKP mới được hợp pháp hóa và số lượng đảng viên đã gia tăng tới vài chục nghìn người. Thế nhưng, suốt 20 năm gần đây, đảng đã không giành được ghế nào trong Quốc hội mà chỉ có các đại diện của mình tại 10 cơ quan quản lý địa phương, trong đó có ở thủ đô Helsinki cũng như ở các thị thành Jyväskylä và Tampere. Những tổ chức cánh tả khác, hiện đang chiếm đa số trong nội các Phần Lan, lại không tìm được ngôn ngữ chung với SKP. Các thành viên SKP coi mình là hậu duệ trưởng thành từ phong trào công nhân Phần Lan, kiên trì đi theo tư tưởng Marx nhưng vẫn cầm cố tự đổi mới cho hạp với thời đương đại.

SKP trong dung mạo hiện có thể lấy mốc phát triển bước ngoặt của mình từ giữa những năm 90 của thế kỷ trước, khi đội hình cựu triều đã lâm vào hoàn cảnh rệu rã. Năm 1993, SKP phê chuẩn cương lĩnh và biểu tượng mới. Trong thực tại, mô hình cách tân rứa hiện diện như một chính đảng hoàn toàn mới nhưng trong con mắt của nhiều người dân Phần Lan, SKP ngày nay vẫn là người kế thừa mọi di sản của đời đồng chí đi trước. Các cơ quan quyền lực cao nhất trong đảng, nơi duyệt những quyết sách mang tính nền tảng, vẫn là Ban Chấp hành Trung ương và Bộ Chính trị. Tuy nhiên, nền móng tư tưởng của SKP hiện nay đã được lựa chọn theo kiểu mới. Đảng không còn hoạt động theo nguyên tắc tập hợp dân chủ nữa vì cho rằng, làm thế là quá cứng nhắc… hiện giờ, SKP có khoảng 5 nghìn đảng viên…

Như đã nêu rõ trong cương lĩnh của mình, SKP coi mục đích tồn tại là để xây dựng một mô hình xã hội và văn minh mới được chi phối bởi chủ nghĩa nhân văn. Trong xã hội như thế, công nhân và người lao động sẽ có quyền điều phối các kết quả công việc của họ và chia sẻ cho nhau những kết quả đó. Họ cũng có được ở chừng độ cao quyền tự chủ, dựa trên những nguyên tắc dân chủ cốt như tự do ngôn luận và tự do bầu cử… Họ cũng được bảo đảm việc làm đầy đủ và có quyền bình đẳng giới, có quyền sống trong hòa bình. Những thành quả khoa học kỹ thuật và văn hóa của nhân loại được sử dụng như nguồn phúc lộc chung của toàn xã hội…

Hiện không có nhiều thông báo về chủ toạ mới của Đảng Cộng sản Phần Lan Yuka-Pekka Vaisanen. Chỉ biết rằng, ông sinh ngày 16/9/1966, tốt nghiệp Học viện Mỹ thuật, danh xưng là nghệ sĩ tự nhận thức, hành nghề thầy dạy vẽ. Ông hàm cùng “chồng” tại khu Punavuori thuộc thủ đô Helsinki. Ông duy trì blog trên mạng Internet, trong đó ngay cập nhật các thông báo về hoạt động từng lớp và chính trị của mình ở Phần Lan và ở nước ngoài). Ông cũng chơi Facebook và Twitter (tại đó thông báo cốt can hệ tới mỹ thuật).

Từ trái qua phải: Yuka-Pekka Vaisanen, Klaus Wowereit, Johanna Sigurdardottir, Elio Di Rupo.

Người đồng tính trong chính trị và quyền lực

Theo các nhà quan sát thời cuộc, cuộc bầu cử thủ lĩnh mới của đảng Cộng sản Phần Lan cuộn được sự chú ý thất thường chủ yếu là do định hướng giới của người thắng lợi. Dù rằng từ thời cổ đại đã có những danh nhân đồng tính chiếm giữ những vị trí lãnh đạo như Caesaz hay Mecedonia Đại đế nhưng quả tình cho tới bữa nay, việc người đồng tính thành công trên chính trường vẫn không phải là hiện tượng quá phổ biến. Tuy nhiên, đã xuất hiện xu thế càng ngày càng trở nên rõ rệt hơn khi các chính trị gia đồng tính vấn được sự tín nhiệm của không ít người bỏ phiếu. Các con số thống kê cho thấy, số lượng chính trị gia là người đồng tính đông nhất ở Mỹ và Anh.

Nữ Thủ tướng Iceland, Johanna Sigurdardottir (sinh ngày 4/10/1942), đã trở nên nhà lãnh đạo quốc gia trước hết, công khai tuyên bố về xu hướng đồng tính luyến ái của mình. Nữ chính trị gia này khởi nghiệp từ nghề làm tiếp viên hàng không rồi sau đó tham gia vào các hoạt động công đoàn. Năm 1978, bà được bầu vào Quốc hội Iceland, đại diện cho Đảng Dân chủ tầng lớp Iceland (sau này bà đã 8 lần liên tục tái trúng cử nghị sĩ). Tới năm 1987, Sigurdardottir đã trở nên Bộ trưởng Các vấn đề xã hội và An sinh xã hội. Và đồng thời bà cũng được bầu làm Phó Chủ tịch đảng Đảng Dân chủ tầng lớp Iceland. Và vào giữa những năm 90 của thế kỷ trước, bà đã giữ chức vụ đứng đầu trong đảng. Năm 60 tuổi, Sigurdardottir đã “hôn phối” với nữ văn sĩ Jounin Leosdottir. Hôn lễ theo nghi thức dân sự đã diễn ra trong năm 2002. Trước đó, bà từng hôn phối với ông chủ nhà băng Torvaldurom Johannesson và hai người đã cùng nuôi dưỡng hai cậu con trai khôn lớn.

Cần lưu ý rằng, Iceland là nhà nước đầu tiên không chỉ trong việc chọn lọc người đồng tính vào một chức vụ quan yếu như là Thủ tướng. Năm 1980, cuộc bầu cử dân chủ trước hết ở đây cũng đã tuyển lựa một phụ nữ làm nguyên thủ quốc gia. Đó là bà Vigdis Finnbogadottir. Trước đó cũng từng có một phụ nữ làm Tổng thống, đó là bà Isabel Peron (Maria Estela Martinez de Peron). Tuy nhiên, bà chỉ là người thừa kế chức vụ này của chồng sau khi ông tắt hơi chứ không phải là vị nguyên thủ nhà nước được bầu lên. Bà Finnbogadottir đã hoàn tất sứ mạng Tổng thống của mình cho tới năm 1996…

Thủ tướng Bỉ Elio Di Rupo là nhân vật thứ hai trên thế giới dám công khai sự đồng tính của mình trong giới chính trị gia. Ông sinh ngày 18/7/1951 trong trại lánh nạn dành cho người nhập cư Italia. Ba má ông vốn là những người dân cày, vì không có nổi một tấc đất cắm dùi nên đã phải bìu ríu cùng 6 đứa con đi lên phương bắc kiếm kế sinh nhai. Khi Elio vừa tròn một tuổi, người cha đã chết vì bị xe tải cán. Ba cậu con trai đầu được gửi vào cô nhi viện, người mẹ chỉ đủ sức nuôi ba cô con gái và cậu con trai út. Có lẽ cũng chính vì chi tiết này nên các đồng nghiệp của Thủ tướng Bỉ trong làng chính trị gia hay nói rằng, Di Rupo chính là hiện thân sống của cái gọi là “giấc mơ Mỹ” theo kiểu Bỉ. Sau khi bảo vệ thành công luận án Tiến sĩ khoa học năm 1982 tại Trường Đại học Tổng hợp Mons - Hainaut, Elio chuyển sang hoạt động chính trị chuyên nghiệp. Rồi sau đó, ông tuần tự trở thành Thị trưởng đô thị Mons, một tỉnh thành biên thuỳ Bỉ - Pháp, Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Phó thủ tướng Chính phủ của khu vực Walloon. Từ năm 1999, ông đã lãnh đạo Đảng từng lớp Pháp rất hùng hậu. Trong cuốn tiểu truyện của mình, ông nhớ lại câu chuyện, khi một nhà báo tới gần ông và nói: “Họ bảo rằng ông là người đồng tính”, thì Di Rupo đã ương ngạnh đáp: “Ừ, thế thì sao nào?!”, khiến cho anh chàng phóng viên đứng sững như trời trồng vì chẳng thể ngờ tới một câu đáp rõ ràng chính trực đến thế… Thủ tướng Di Rupo là người thủ xướng liên hoan phim về tình yêu (FIFA) từ năm 1983… Ông không bao giờ đeo cà vạt mà chỉ mang nơ con bướm nên đã bị đặt cho biệt danh “Mr. Nơ con bướm”…

Khi ngồi ấm chỗ trên các vị trí trọng đại nhà nước rồi, những người đại diện cho các xu hướng tình dục thiểu số thường hay thủ xướng các cuộc tranh biện xã hội về chủ đề hôn nhân. Và họ luôn cầm cố làm việc chăm chỉ để hình ảnh một chính trị gia thành công và nhà quản trị tháo vát có thể mang lại nhiều ích lợi nhất cho cộng đồng.

Năm 2011, thị trưởng đương nhiệm của thủ đô Berlin, Klaus Wowereit, đã tái trúng cử nhiệm kỳ thứ ba. Ngay từ năm 2001, trong cuộc bầu cử trước nhất vào chức thị trưởng thành thị, ông đã từng thốt lên một câu mà về sau đã chóng vánh được phát tán khắp nơi: “Tôi là người đồng tính và điều đó cũng không phải là quá tệ.” Klaus Wowereit sinh năm 1953 tại Berlin. Ông là con út trong một gia đình có bốn người con. Ông mồ côi cha từ nhỏ nhưng người mẹ vẫn cố vô cùng để cậu con út không chỉ học hết trung học mà còn tốt nghiệp được đại học. Wowereit nhập Đảng Dân chủ từng lớp ngay từ khi còn là sinh viên. Năm 1984, ông bắt đầu sự nghiệp chính trị của mình với nhân cách cố vấn ở quận Tempelhof và đang tập hợp trau dồi trí lự trong các lĩnh vực giáo dục và văn hóa. Sau 11 năm ngồi ở vị trí này, ông quyết định chạy đua vào Hội đồng Đại biểu Berlin và tới năm 2001, đã được bầu làm Thị trưởng thủ đô...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét