Chị Tâm An kính mến, Em năm nay 19 tuổi, em biết là còn quá sớm để yêu, nhưng không may em lại yêu sớm, yêu vội. Chúng em yêu nhau cũng gần được 4 năm rồi, anh ấy bằng tuổi em. Trong thời gian quen nhau, em và anh ấy đã "vượt rào", chúng em đã sống thử như vợ chồng và vẫn quan hệ đều đặn cho đến tận hiện. Dù còn trẻ nhưng chúng em biết bảo vệ bản thân bằng cách dùng những biện pháp an toàn để tránh thai. Một hôm, mẹ em đã biết chuyện tình này, biết em đã đi quá giới hạn với anh và mẹ cấm em không được hỗ tương với anh ấy nữa. Lý do thứ nhất mẹ đưa ra là chúng em còn trẻ. Lý do thứ 2 là mẹ bảo anh ấy sức khỏe không tốt, anh bị viêm gan siêu vi B mãn tính, có nguy cơ phát bệnh nặng. Mẹ quả quyết nếu em còn tiếp chuyện thì tương lai em còn khổ dài dài. Chị Tâm An ơi, chúng em rất yêu nhau, chúng em xác định là yêu lâu dài và yêu là cưới, là tiến tới hôn nhân. Anh là một chàng trai tốt tính, nhân hậu, rất có nghĩa vụ, em vững chắc anh không phải là loại cáo giả nai tơ, lừa phỉnh em. Em muốn hỏi chị là làm sao để ba má em có thể ưng mối quan hệ này? > Đọc thêm: Nếu lỡ có chuyện gì xảy ra với anh, em sẵn sàng đối mặt với chuyện nuôi con một mình (Ảnh minh họa). Em thấy để kiếm được một người đàn ông tử tế như anh trong xã hội bây chừ là điều rất khó. Em rất muốn bảo vệ ái tình em đã có với anh. Và trong sâu thẳm trái tim, thật tâm em luôn khát khao được lấy anh, được làm vợ anh hay đạt được cái danh nghĩa nào đó để em có thể đường đường chính chính yêu anh, coi sóc cho anh. Em rất sợ anh sẽ rời xa em vĩnh viễn vì sức khỏe không tốt của anh. Em chấp thuận cưới anh dù anh có bị bệnh hiểm nghèo như thế nào. Em biết giờ lấy chồng là quá sớm, nhưng chị yên tâm, lấy chồng xong em vẫn đi học thường nhật. Chưa bao giờ em có ý định lấy anh rồi bỏ học. Giờ em đang muốn có thai để bác mẹ em ưng ý mối tình này, để bảo vệ tình yêu của em và anh suốt mấy năm qua. Nếu lỡ có chuyện gì xảy ra với anh, em sẵn sàng đối mặt với chuyện nuôi con một mình. Chị Tâm An cho em lời khuyên với, em không muốn mất anh. > Đọc thêm: (Thùy Linh, Phạm Ngọc Thạch, Hà Nội) Chị thực thụ muốn san sớt với hoàn cảnh trớ trêu của em hiện tại. Dù biết anh bị bệnh nhưng em vẫn một mực dũng cảm vượt qua thử thách, trở ngại để đến với người mình yêu, quả là sự hy sinh lớn. Tuy nhiên, chị vẫn phải nói rằng chị không đồng ý với cách sống của em. Đành rằng là anh ấy tốt bụng, có bổn phận nhưng em đã quá dễ dãi khi ưng sống thử như vợ chồng với bạn trai từ khi mình còn quá trẻ (dưới 20 tuổi). Em còn trẻ, em còn cả một mai sau trước mặt nên việc bố mẹ em cấm đoán, cản trở tiến tới tình của em là điều dễ hiểu. Thứ nhất, hai em còn quá trẻ, em có dám chắc với số tuổi của mình, sự hiểu biết của em, em hiểu rõ được một con người, em và anh ấy có chịu trách nhiệm về những hành động của bản thân? Thứ hai, anh ấy lại mắc bệnh - một trong những căn bệnh nguy hiểm có khả năng lây truyền theo đường máu và sinh dục. Căn bệnh này được coi là "sát thủ" lặng thầm, chạy chữa không đơn giản, nên kiên cố mẹ em phải lo lắng và ngăn cản em đến với anh ấy. Qua thư của em, chị cảm nhận em là một cô gái ngây thơ, dại khờ, bồng bột. Chị rất khâm phục em vì tình mà ưng ý làm vợ anh ấy dù anh ấy có mang bệnh nặng. Tuy nhiên, em đã quá dại dột khi nảy sinh ý nghĩ quyết có thai để buộc cha mẹ em hài lòng mối quan hệ này. Và càng nông nổi hơn khi em định sinh con, chăm con một mình nếu anh có bề gì xảy ra. Em còn quá trẻ nên đích thực chưa đủ tỉnh ngủ, chín chắn, chưa đủ trải nghiệm sống để có thể hình dung, đương đầu được với những điều em định làm để đạt được tình bằng mọi giá. Chị nghĩ em nên tập trung vào việc học hành, tạm gác chuyện yêu đương, lập gia đình, con cái sang một bên để hoàn thiện tốt những việc mà ở tuổi em các bạn khác đang sang. Song song, em nên chuẩn bị sẵn tinh thần nếu định đương đầu với thử thách làm người lớn vội của mình. Đừng để một ngày nào đó, em lại tự than thân trách phận rằng: “Tại sao hồi đó mình lại dại dột, vội đến thế để giờ muốn quay lại từ đầu không được”. Sau hết, nếu em vẫn quyết định bảo vệ ái tình bằng cách có thai, em hãy hình dung tới cảnh phải nuôi con một mình trong khi công việc chưa có và anh gặp sự cố về sức khỏe. Liệu đến lúc ấy, em sẽ giải quyết ra sao? Chị không đánh giá được tình cảm, sự trưởng thành của hai em song chị vẫn khuyên em nên thật tỉnh táo. Em hãy tìm hiểu và quyết định thông minh để tránh bị đánh mất thời gian và tuổi xanh vào mối quan hệ này. Em nên khôn ngoan vì nếu không điều này sẽ khiến em khổ tâm mà kéo theo sự muộn phiền cả gia đình, cha mẹ, anh em - những người đang ở bên, thương xót em rất nhiều. An tâm lên em nhé! > Đọc thêm: Theokiến thức trẻ |
Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013
Có thai để bảo vệ ái tình trước sự cản ngăn của bố mẹ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét