Chị quen biết và đến sống chung với một người đàn ông cùng quê
Khi thấy đối tượng có tiềm năng. Càng về đêm. Đường mật để họ thật thoải mái. Đợi đứa con đi ngủ. Vì quá bí và không thể ăn bám bà già mãi được. Cứ để mặc người đàn bà xoa bóp. Rót vào tai họ những lời êm dịu. Em kiếm đôi chút. Chúng thường giăng tơ khách bằng đủ kiểu như xoa lòng bàn tay. Với kinh nghiệm làm ở quán gội đầu 2 năm nên chị có "kỹ năng" tìm tóc sâu khiến khách "phê" luôn.
H. Hơn mình 6 tuổi. Để gạ làm tình. Mai đau. Em nó hơi mệt. Người đàn bà ấy chua chát: "Bác phải biết rằng. Đứa con nay ốm. Anh cho thêm ít tiền để nó đầu tư móng. Một năm sau chị sinh được cậu con trai kháu khỉnh.
Mồ côi bác mẹ từ nhỏ. Khi người anh lập gia đình. Chồng chị lao vào rượu chè. Chị thường xoa bóp cho khách một cách nhẹ nhõm. Gió từ hồ thổi từng cơn mát lạnh.
Trà đá…vẫn đông người hỗ tương. Tiếng hai người phụ nữ trò chuyện càng rõ hơn. Tôi cũng không lạ gì. Chị nhất quyết không bỏ qua. Quyết định lên Hà Nội làm thợ gội đầu để kiếm sống.
Đến khoảng gần 23h thì những cặp tình nhân. PV có mặt tại hồ Thiền Quang từ 21h để thực hiện cuộc khảo sát. Trước hay sau gì chẳng chết".
Bà chủ quán chừng ngoài 60 tuổi. Coi ngó anh được chu đáo hơn". Chuyện làm ăn khó khăn của người đàn bà được trình bày. Điếm nhục nhưng chị vẫn phải chấp thuận: "Dù có chết thì em cũng không để con của mình chết được".
Chị H. Đêm về lại nhè vợ mà đánh. Người đàn bà tiến đến gần anh xe ôm. Lúc là anh cửu vạn. Từ đây. Cần tiền mua thuốc. Rót cho khách một cốc trà. Còn chọn đồ sạch. Được chừng 10 phút. Chỉ biết chịu đựng để có tiền nuôi con. Không chịu được tính vũ phu của chồng. Bà cho biết. Người chơi chim cảnh đã về gần hết.
Anh làm thợ tôn tạo xe máy cho một cửa hàng khá lớn trên phố Hàng Bài nhưng do một lần xô xát với người làm cùng nên anh đã bị đuổi việc. Quê ở Nam Định. Quanh hồ cũng chỉ còn một người xe ôm. Đường vắng dần. Người nào nhìn thấy cảnh đau khổ của hai mẹ con mới biết được sự cam chịu của nó như thế nào".
Nói đến đoạn. Quyết định đi "nhổ tóc ngứa sung sướng" cho khách lề đường tại quán nước của bà. Chị đã bị khách nhổ nước bọt vào mặt. Bà bán nước lại thở phào nhìn người nữ giới khổ thân với ánh mắt đầy bi cảm.
Về sống chung với bà hàng nước được ít lâu. Người đàn bà này 33 tuổi. Phóng viên cùng một người bạn vào gọi hai cốc nước. Quán nước. (Người đàn bà nhổ tóc ngứa-PV) chỉ có hai anh em.
Còn như nó. Thằng nào liếc xuống đùi mình mà không có ý định gãi ngứa. Nhưng với tình cảnh hiện tại H.
Bác cho em ngồi chơi mấy tiếng. Bà này liền kể về số phận hẩm của người mẹ trẻ. Chẳng biết chị này nói gì. Không chờ phóng viên hỏi thăm. Trong đêm khuya chị đã phải bế con bỏ trốn. Thời điểm từ 21h đến 23h mọi hoạt động ở đây diễn ra rất thông thường. À ơi mời gọi "nhổ tóc sâu" Để tìm hiểu thêm thông báo. Bà chủ quán nháy mắt với người nữ giới: "bữa nay. Chị liền tới "tám" chuyện và ngỏ ý tìm tóc ngứa cho khách.
Phải rất khổ sở để được làm tình với người ta. Vẫn giọng bất cần đời. Kiếm đồng bạc nuôi con khó như đi lên trời. Tặng thuốc để "tín hiệu" cho nhau". Trời khuya.
Không nơi nương nhờ. Da mặt đã xuất hiện nhiều nếp nhăn. Khách của chị khi là người xe ôm. Bình Min h. Cuộc sống gia đình ấm êm chẳng được bao lâu thì đột nhiên chồng chị bị thất nghiệp. H. Câu chuyện của bà bán trà đá vừa dứt được lúc thì anh xe ôm đã đưa người đàn bà về hồ Thiền Quang. Hàng đêm. Hai mẹ con bế nhau đến gần cổng công viên và chị bị chết giấc ngay ở đó.
Chẳng thể hòa hợp với chị dâu. Dọc bờ hồ chỉ còn hai quán nước vẫn kiên cường bám trụ. Bà lão buồn rầu san sớt với chúng tôi: “Có những lúc con bé gần như phải van nài khách hàng để được nhổ tóc ngứa kiếm tiền mua sữa cho con. Số nghiệt ngã đã đưa đẩy phải làm vậy.
Có lần chị còn bị những người cửu vạn làm tình ngay tại công viên và chỉ ném cho 40 nghìn đồng. 3 người cùng sống trong căn phòng 12m2. Đưa mỡ đến tận miệng mèo mà còn phải à ơi chán chê nó mới chịu ăn. Nếu cảm thấy có tiềm năng. Chỉ thấy anh xe ôm gật đầu lia lịa. Bà bán nước còn cho biết thêm: "Chuyện nhổ tóc ngứa ở khu vực này không phải là hiếm. Khi ấy.
Sau 4 năm mưu sinh trên thủ đô. Quần sooc ngắn màu nâu đến mời chủ quán hút thuốc lá. Lúc này. Nhà H. Tặng bao cao su. Người phụ nữ lên xe của anh xe ôm đi thẳng ra đường Lê Duẩn. Đã ăn tạp. Nằn nì khách để nhổ tóc ngứa. Anh xe ôm không nói câu nào. Hai người lại đưa nhau ra ghế đá gần đó trò chuyện.
Chị thường bắt tín hiệu với những khách hàng có thú lê lết trà đá đêm để nhổ tóc sâu kiếm tiền nuôi con. Cả phố chỉ còn hàng nước của bà chưa dọn nên bà đã thương cứu giúp hai mẹ con chị.
Các hàng quán như cafe vỉa hè. Người xe ôm đợi khách ở ngay đó liền tiến lại quán trà đá. Thống khổ nói với bà như vậy. Người đi bộ. Thật khổ thân cho hai mẹ con nó.
Cảnh ngộ oái oăm Đợi hai người đi khuất. Mọi đối tượng chị gặp. Bà bán trà đá dõi theo hai người với con mắt đầy ái ngại. Rồi gạ. Như một nếp. Ê chề. Bà hàng nước ngậm ngùi: Nhiều lần vì quá thương con. Nếu họ chỉ muốn em nhổ tóc sâu không thôi thì chắc các nhà nghỉ đóng cửa hết".
Chính yếu là ngón nghề của những đứa trong "quán xập xình" ngoài kia truyền ra. Sau khi bà chủ quán nhận điếu thuốc chị này liền đưa nguyên một cây thuốc vina và nói: "Em biếu bác cây thuốc dùng dần.
Đàn ông hiếm người có tóc ngứa lắm. H. Chúng nó háo sắc nhưng còn kén chọn đủ kiểu. Thực hiện các động tác mát xa đầu. Thằng bé ốm đau liên miên. Lúc này. Qua câu chuyện được biết. Chị ra quán nước của bà để nhổ tóc sâu cho khách. Làm nghề "nhổ tóc sâu sung sướng "hơn năm nay ở khu vực này.
Hay những vị khách qua đường dừng chân uống trà đá. Không có tiền lo viện phí. Tại quán trà đá nằm gần đường Trần Nhân Tông bỗng xuất hiện một người phụ nữ mặc áo hai dây. Hiện. Mặc dù đã được bà khuyên ngăn rất nhiều lần nên tìm nghề khác.
Cuộc sống ngày càng khốn khó. Ở đây hàng chục năm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét